"Trăm hay không bằng tay quen", câu tục ngữ ta đã nói. Mình quen nghề mình, người quen nghề người, chớ đã chắc gì là mình tài đức hơn người mà kiêu căng với người.
Ông Trần Nghiêu Tư làm quan đời nhà Tống, bắn cung giỏi có tiếng. Đời bấy giờ không ai bằng. Ông cũng lấy thế làm kiêu căng.
Ông
thường bắn trong vườn nhà. Một hôm có ông lão bán dầu đi qua, thấy ông
đang bắn, đặt gánh xuống, ngấp nghé xem mãi. Ông lão thấy ông Trần
Nghiêu Tư bắn mười phát, trúng được tám, chín, thì hơi gật gù, mỉm
miệng cười. Ông Trần Nghiêu Tư thấy vậy gọi vào hỏi:
"Nhà ngươi cũng biết bắn à? ta bắn chưa được giỏi hay sao?"
Ông lão nói:
"Chẳng phải giỏi gì cả. Chẳng qua là quen tay thôi".
Nghiêu Tư giận lắm bảo:
"À! Nhà ngươi dám khinh ta bắn không giỏi à?"
Ông lão nói: "Cứ xem tôi rót dầu thì đủ biết".
Nói
xong, bèn lấy một cái bầu đặt xuống đất, để đồng tiền lên miệng, lấy
cái môi từ từ rót dầu qua lỗ đồng tiền, mà không dây một tý dầu nào ra
đồng tiền cả. Rồi nói:
"Tôi cũng chẳng phải giỏi gì, chỉ quen tay mà thôi".
Nghiêu Tư cười, chịu là phải.
Lời bàn:
Bắn,
mà mười phát trúng cả mười, ai không chịu là giỏi? Nhưng rót dầu qua
lỗ đồng tiền mà không dây ra đồng tiền tưởng cũng không ai chê được là
không giỏi. Cho nên ông lão bán dầu, thấy ông Nghiêu Tư tự phụ là bắn
giỏi, mà cũng tự phụ là rót dầu giỏi, ý muốn ấy cái tự phụ này đối lại
cái tự phụ kia, để dạy rằng: giỏi hay không giỏi, thường chỉ là cái
quen hay không mà thôi. "Trăm hay không bằng tay quen", câu tục ngữ ta
đã nói. Mình quen nghề mình, người quen nghề người, chớ đã chắc gì là
mình tài đức hơn người mà kiêu căng với người.
(Sưu tầm)
Ông lão bán dầu.
Chuyện được lấy từ tích cổ của Trung Quốc:
Một
hôm, vị quan võ đi trên đường bỗng thấy một ông lão bán dầu kỳ lạ.
Người bình thường rót dầu từ thùng vào miệng chai bé xíu phải dùng phễu,
nhưng ông thì không, thậm chí khi rót ông còn đặt lên miệng bình dầu
một đồng xu với chiếc lỗ vuông nhỏ xíu để rót dầu qua. Ấy vậy mà không
một giọt dầu nào chảy ra ngoài! Thán phục vô cùng, vị quan bèn hỏi cớ
làm sao mà ông rót dầu siêu đến vậy, thì ông lão đáp:
" Cũng như ngài luyện bắn cung tên vậy, luyện mỗi ngày 1000 mũi tên thì đến ngày thứ 1000 ắt hẳn thành tài. "
-
Vậy là chỉ cẩn chăm chỉ luôn luôn ngắm vào mục tiêu và hướng tới nó
thì thế nào cũng sẽ thành công. Điều đó ta biết, nhưng tại sao ông lại
dùng cả đồng xu? - Vị quan tò mò hỏi.
Ông lão bán dầu lại cười lớn rồi đáp:
"Như
ngài bắn cung vậy, người lớn hơn bia nhiều mà sao lại khó bắn trúng hơn
bia tròn. Thiết tưởng chẳng phải vì ở trên chiếc bia có hồng tâm nhỏ
xíu mà rõ ràng để hướng ta tới hay sao? Tôi rót dầu cũng vậy, cữ nghĩ
tới miệng bình tuy nhỏ mà vẫn lớn thì sẽ đổ ra ngoài, còn cứ đặt đồng xu
lên chỉ để đủ lọt dầu qua thì chắc chắn sẽ rót không giọt nào ra ngoài"
Tích
xưa kể như vậy, có người chê ông lão hồ đồ khoe khoang. Nhưng không
phải vậy, nghĩ rộng ra hẳn cuộc đời con người: Người nào cũng có chuyện
quá khứ, chuyện tương lai và hiện tại. Cứ ngả lưng vào quá khứ hoặc cứ
lo hão về tương lai thì ắt có ngày lệch bước ra hiện tại. Tỉ như yêu một
người mà cứ giấu diếm đau buồn quá khứ hoặc vì chút khó khăn mà đã hốt
hoảng lo sợ tương lai thì ắt hiện tại sẽ chẳng vui vẻ gì...
Người
sống trên đời, đôi khi bó buộc cũng là cách để thu hẹp và xác định rõ
ràng mục tiêu sống. Đôi khi khó khăn va vấp là thử thách, là nhát kéo để
cắt gọt bớt những phức tạp râu ria bên cạnh mục tiêu sống, nếu người ta
biết xác định nó.
Nào, thử rót dầu một nghìn lần một nghìn ngày và qua một đồng xu !
Aritcles like this just make me want to visit your website even more.
Adil,NjHTSgdZmQ
Very nice article in the Berks Country in this week's Reading Eagle. That was a great new paper they have added. Very iietrestnng new ways of farming. I was raised on a dairy farm in Robesonia and my cousin does organic farming, so its close to my heart. I'll contact you in the future for some food, eggs or your great sounding recipes!Best wishes for a great, profitable future. Sandy
Saulo,xO6Zm3ue
Wonderful video. I Wonderful video. I would love to see the full session, and can only imgniae what incredible control Cara could have by the time she reached 0. 0Was this answer helpful?