Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch. Chú rất tập trung vào
công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có
ngay ngắn không. Công việc tiến triển khá chậm vì chú đặc biệt kĩ lưỡng.
Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi vì chú biết mình sắp sửa
xây xong một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời.
Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống.
Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình động của mình, chú bỗng cảm
thấy có gì đó đập vào mắt. Mặc dù chú rất cẩn thận khi xây bức tường
song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai
viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng
trừng nhìn chú.
Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi chùa, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.
Một hôm, có hai nhà sư già đến thăm quan ngôi chùa. Chú tiểu đã cố lái
họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến chỗ bức tường mà
chú xây dựng. Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt
lên: “Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao ! ”.
“Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy hai viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?” – chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.
“Có chứ, nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao” – vị sư già từ tốn.
Đôi khi chúng ta đã quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền
ngẫm những lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nghĩ đến
nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là
hai viên gạch xấu xí giữa 998 gạch hoàn hảo.
Và đôi khi chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt
gặp ai mắc lỗi ta nhớ kĩ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người
đó, ta lại liên hệ ngay lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp
họ đã làm.
Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế
giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ…
Hãy tha thứ và bạn sẽ được tha thứ !!!
SỰ HOÀN HẢO VÀ MẶC CẢM - Thiền Sư Ajahn Brahm
Hai viên gạch xấu
Sau
khi mua đất để xây tu viện vào năm 1983, chúng tôi hết sạch tiền. Chúng
tôi lâm vào hoàn cảnh nợ nần. Miếng đất trống trơn, chẳng có nhà cửa gì
cả, một túp lều cũng không. Những tuần sau đó chúng tôi không có giường
để nằm mà phải ngủ trên những tấm cửa cũ mua rẻ từ một vựa phế liệu và
chúng tôi kê gạch bên dưới các góc để nâng nó lên cao một chút. (Dĩ nhiên là không có nệm vì chúng tôi là những tu sĩ trong rừng).
Vị
viện chủ được dành cho tấm cửa đẹp nhất, một tấm cửa phẳng phiu. Còn
tấm cửa của tôi thì có một lỗ trống ở giữa do trước kia đó là chỗ tra bộ
khóa. Tôi nói đùa rằng khi ngủ dậy tôi không cần bước xuống giường để
đi vệ sinh. Thật ra thì buổi tối rất lạnh vì gió luồng qua lỗ trống đó
thổi lên khiến tôi ngủ không yên.
Chúng
tôi là những tu sĩ nghèo cần cất nhà nhưng không đủ tiền để thuê thợ
xây – đối với chúng tôi tiền mua vật liệu xây dựng cũng hầu như vượt quá
khả năng rồi. Vì thế chúng tôi phải học cách xây: nào là đào móng, trộn
hồ, đặt gạch, nào là cất mái, lắp ống nước – nói chung là tất cả mọi
công việc. Hồi chưa xuất gia tôi học vật lý và là một giáo viên trung
học, chưa biết lao động chân tay. Thế nhưng sau vài năm sống ở đây tôi
đã trở thành thợ khéo, và thậm chí gọi nhóm xây dựng của chúng tôi là
BBC (Buddhist Building Company – Công ty Xây dựng Phật giáo). Nhưng nhớ
lại khi mới bắt đầu thật là khó khăn.
Mới
thoạt nhìn thì việc xây tường đâu có gì khó: chỉ lót một lớp hồ mỏng
bên dưới, một chút ở hai bên, một lớp ở trên. Thế nhưng khi bắt tay đặt
viên gạch lên thì công việc hóa ra không dễ: Tôi gõ nhẹ ở một đầu cho
bằng thì đầu kia nhô lên. Tôi gõ đầu kia xuống thì viên gạch chệch ra,
không còn thẳng hàng nữa. Sau khi gõ lại cho ngay ngắn thì ở góc nó lại
hơi vênh. Bạn cứ thử làm đi thì biết.
Là
thầy tu tôi có thì giờ lẫn sự kiên nhẫn cần thiết để tiến hành công
việc. Thế nên tôi cẩn thận từng chút để mọi viên gạch đều ngay hàng
thẳng lối dù mất thời gian bao lâu cũng được. Cuối cùng tôi cũng xây
xong bức tường đầu tiên và đứng lùi ra mấy bước để ngắm nhìn. Chỉ lúc đó
tôi mới thấy – Mô Phật ! – có hai viên gạch bị lệch. Thật là xấu xí
khủng khiếp. Nó làm hỏng cả bức tường. Thật là quá dở.
Nhưng
lúc đó thì vữa đã đông cứng rồi không thể gỡ hai viên gạch đó ra được.
Thế nên tôi xin phép thầy Viện chủ cho đập bỏ bức tường để xây lại. Tôi
thật là vụng về và lấy làm xấu hổ. Nhưng thầy Viện chủ không cho.
Sau
này khi dẫn khách đi xem công trình tôi tránh để khách đi ngang qua bức
tường đó. Tôi không muốn người ta nhìn thấy nó. Nhưng một hôm, sau khi
xây xong chừng ba bốn tháng tôi đi cùng với một vị khách đi xem và vị ấy
nhìn thấy bức tường.
Ông ta khen ngợi, “ Bức tường này xây đẹp đó.”
Tôi
ngạc nhiên hỏi, “ Đạo hữu có bỏ quên kính trong xe không? Hay là mắt
của đạo hữu có làm sao? Đạo hữu có thấy hai viên gạch lệch kia không? Nó
làm xấu cả bức tường.”
Những
gì ông ta nói sau đó làm thay đổi quan niệm của tôi về bức tường, về
cách tôi nhìn chính mình và cả cách nhìn đời. Ông ta nói, “ Có, tôi có
thấy hai viên gạch xây lệch đó. Nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch xây
ngay hàng thẳng lối.”
Tôi
hết sức kinh ngạc. Đó là lần đầu tiên trong vòng nhiều tháng tôi nhìn
thấy được những viên gạch khác ngoài hai viên bị lỗi kia. Phía trên,
phía dưới, ở hai bên hai viên gạch lệch là những viên gạch tốt, được xếp
ngay ngắn. Ngoài ra, những viên gạch xây tốt chiếm một số lượng nhiều
hơn hai viên gạch xấu rất nhiều. Thế mà trước đây mắt tôi chỉ tập trung
nhìn hai viên gạch hỏng thôi. Tôi không nhìn thấy cái gì khác. Đó là lý
do khiến tôi không thích nhìn bức tường, cũng không thích mọi người nhìn
thấy nó. Đó là lý do khiến tôi muốn đập bỏ nó. Bây giờ khi tôi có thể
nhìn thấy những viên gạch khác thì bức tường trông cũng không tệ lắm. Mà
ông khách
còn khen là xây đẹp nữa đấy. Hai mươi năm sau bức tường vẫn còn đó
nhưng tôi không còn nhớ hai viên gạch xấu nằm ở đâu. Tôi không còn nhìn
thấy lỗi lầm.
Có
bao nhiêu người đã cắt đứt mối quan hệ hay đi đến ly dị bởi vì họ nhìn
thấy “hai viên gạch xấu”? Bao nhiêu người trong chúng ta đây đã từng
thất vọng, thậm chí nghĩ đến việc tự tử, chỉ vì thấy trong ta “hai viên
gạch xấu”? Sự thật là có nhiều viên gạch tốt, hoàn hảo, ở bên trên, bên
dưới, ở khắp xung quanh viên gạch lỗi – nhưng chúng ta có lúc không nhìn
thấy. Thay vào đó, mắt chúng ta chỉ tập trung nhìn vào chỗ không tốt.
Chúng ta chỉ thấy lỗi lầm và chúng ta nghĩ tất cả đều xấu, thế cho nên
chúng ta muốn đập bỏ. Và đôi khi, thật đáng tiếc, là chúng ta phá hủy cả
“một bức tường đẹp”.
Tất
cả chúng ta đều có hai viên gạch xấu, nhưng những viên gạch đẹp trong
mỗi người chúng ta lại rất nhiều, nhiều hơn những viên gạch xấu. Nếu như
chúng ta thấy được điều này thì sự việc không đến nỗi tệ. Không những
chúng ta có thể làm lành với mình, với những lỗi lầm của mình, mà còn có
thể làm hòa với người khác. Đây là một tin tốt lành cho tất cả các bạn.
Tôi đã kể lại câu chuyện này nhiều lần với những người xung quanh. Một hôm, có một người thợ nề bước
đến gần và nói cho tôi nghe một bí mật nghề nghiệp. “Tất cả thợ nề
chúng tôi đều phạm lỗi, nhưng chúng tôi nói với khách hàng là nó làm cho
ngôi nhà có một “nét độc đáo” không có nhà nào khác có được. Thậm chí
chúng tôi còn đòi thêm vài ngàn đô la vì nét độc đáo này!!”
Vậy
thì “nét độc đáo” trong ngôi nhà của bạn thoạt đầu có thể là một lỗi
lầm. Tương tự như thế, bạn có thể xem các lỗi lầm của bạn, của bạn bè,
và của cuộc đời nói chung là những “nét độc đáo” làm phong phú cái toàn
thể - một khi bạn không tập trung nhìn vào những lầm lỗi .
hey there and thank you for your info ?I抳e definitely peckid up anything new from right here. I did however expertise some technical issues using this web site, as I experienced to reload the website many times previous to I could get it to load correctly. I had been wondering if your web host is OK? Not that I am complaining, but sluggish loading instances times will very frequently affect your placement in google and can damage your high quality score if advertising and marketing with Adwords. Well I am adding this RSS to my e-mail and can look out for a lot more of your respective intriguing content. Ensure that you update this again soon..
Stan,QI1DErYBZ2P
Ah you answered my qutesion!I assume your qutesion was are we going to attempt this hike again? We had to cancel the first attempt of this hike on the 22nd of August because of the heavy rain last Sunday. So we postponed the hike from the 22nd to the 5th of September.We have been pretty lucky with the rain so far, we have only been rained off once. And it has not as yet rained while we were out walking! Fingers crossed our luck continues!